Tôi từng không quan tâm đến mái tóc của mình. Trong mắt tôi lúc đó, tóc chỉ là… tóc thôi. Cắt ngắn hay để dài, duỗi hay xoăn, nhuộm hay không – tất cả chỉ để “đổi gió”, thay đổi hình ảnh bên ngoài. Tôi nghĩ, nếu tóc hư thì làm lại là xong. Tóc mà, mọc lại được mà.
Vậy là tôi thử mọi kiểu tóc tôi thích. Tôi từng tẩy tóc hai lần trong vòng 4 tháng, từng nhuộm tới ba màu khác nhau chỉ trong một năm. Tóc duỗi xong lại uốn, uốn chán thì ép thẳng. Mỗi lần làm tóc, tôi đều cảm thấy bản thân mới mẻ hơn, trông cá tính hơn. Bạn bè khen ngợi, bản thân thì hài lòng – tôi chẳng thấy có gì sai.
Cho đến một ngày, tôi bắt đầu nhận ra những dấu hiệu bất thường.
Tóc tôi khô hẳn đi, xơ xác, mất hoàn toàn độ bóng. Khi gội đầu, tôi thấy tóc rụng nhiều bất thường. Mỗi lần chải đầu, tóc bám đầy trên lược. Tóc không còn bồng bềnh mà bết lại thành từng cụm vì thiếu ẩm. Tôi nghĩ chắc chỉ là do thời tiết hanh khô, hay do tôi mệt quá, stress quá.
Tôi bắt đầu dùng thêm dầu xả, mua vài chai dầu dưỡng được quảng cáo là “hồi phục tóc chỉ sau 1 tuần”, nhưng mọi thứ không khá hơn. Mái tóc của tôi – từng là điểm tôi tự hào – bây giờ trở thành thứ khiến tôi mất tự tin mỗi lần soi gương.
Nhưng có lẽ điều khiến tôi nhớ nhất, là một buổi tối rất bình thường.
Tôi vừa gội đầu xong, vẫn dùng dầu gội cũ như mọi lần, và sấy tóc bằng máy ở nhiệt độ cao. Tôi sấy xong, cúi đầu xuống nhìn sàn – và thấy một mảng tóc rụng dày như tấm thảm nhỏ. Tôi đứng im vài giây. Tim tôi đập nhanh hơn. Không thể tin nổi, tóc tôi rụng đến mức này sao?
Tối đó, tôi ngồi trước gương, vuốt từng lọn tóc xơ rối trên tay, và lần đầu tiên tôi cảm thấy tiếc nuối thật sự. Không phải tiếc vì tóc rụng, mà là tiếc vì bản thân tôi đã thờ ơ với chính mình quá lâu.
Hành trình hồi phục
Tôi quyết định ngưng tất cả các tác động hóa học lên tóc – không nhuộm, không tẩy, không duỗi, không uốn.
Tôi bỏ hẳn dầu gội nhiều bọt tôi hay dùng, vì tôi đọc được rằng chất tạo bọt sulfate có thể làm mất lớp dầu tự nhiên trên tóc. Tôi chuyển sang dầu gội dịu nhẹ, ít bọt, có chiết xuất thiên nhiên. Mỗi lần gội, tôi massage nhẹ nhàng, không còn cào hay gãi như trước.
Tôi bắt đầu học cách chăm tóc như chăm da:
- Dùng dầu xả mỗi lần gội, không bỏ qua.
- Ủ tóc 2 lần/tuần với dầu dừa, đôi khi là mặt nạ ủ có keratin.
- Không chải tóc khi còn ướt.
- Sấy bằng chế độ gió mát, và để tóc khô tự nhiên khi có thể.
- Mỗi tuần 1–2 lần tôi tết tóc nhẹ để ngủ, tránh tóc bị ma sát với gối quá nhiều.
Tôi cũng thay đổi từ bên trong. Tôi ăn nhiều rau hơn, uống đủ nước, hạn chế thức khuya. Tôi bổ sung biotin – loại vitamin tốt cho tóc, móng và da – theo đúng liều lượng sau khi hỏi được.
Trái ngọt
Tháng đầu tiên, tóc tôi giảm rụng rõ rệt. Tôi không còn nhìn thấy tóc bám đầy trên gối nữa. Khi chải tóc, lượng tóc rụng chỉ còn rất ít.
Đến tháng thứ hai, tóc tôi bắt đầu có độ mềm tự nhiên trở lại. Tôi có thể cảm nhận khi vuốt tóc: không còn cảm giác khô ráp như rơm nữa. Da đầu cũng dễ chịu hơn, không còn ngứa hay bong tróc như trước.
Tháng thứ ba, tôi cắt bớt phần đuôi tóc hư tổn. Và khi nhìn lại phần tóc mới mọc ra – tôi thấy nó khỏe hơn, đen và dày hơn trước.
Giờ đây, tôi không còn chăm sóc tóc một cách máy móc nữa. Mỗi lần ủ tóc, tôi coi đó như một cách để lắng lại, dành thời gian cho chính mình. Tôi không còn hấp tấp muốn “phục hồi tóc trong 7 ngày”, vì tôi biết:
Không có gì thực sự bền vững nếu chỉ muốn nhanh.
Nếu bạn đang rơi vào tình trạng giống tôi trước đây – tóc rụng nhiều, khô xơ, hư tổn đến mức mất niềm tin – thì tôi chỉ muốn nói rằng:
Tóc không thể hồi phục sau một đêm. Nhưng nó có thể hồi phục – bằng sự kiên nhẫn, hiểu biết và yêu thương đủ lớn từ chính bạn.
Tuyên Lê
0 Bình luận